24/02/2011
Hà Nội chiều nay lại có những cơn mưa
Mây nước giăng giăng ngập tràn thành phố
Đi trên đường lại nhớ về quá khứ
Tuổi học trò đi bộ, đuổi nhau chẳng sợ mưa
Nhớ đến nao lòng những kỷ niệm xưa
Hai đứa yêu nhau mà vụng về không dám nói
Thời gian cứ trôi đi không bao giờ chờ đợi
Để lại phía sau mầu mực tím với tà áo trắng, xanh
Em ơi ! đáng lẽ ngày ấy em đã là của anh
Nhưng số phận trớ trêu làm con đường rẽ thành hai ngả
Nửa phía anh nhiều chông gai, vất vả
Mừng cho em được già nửa bình yên
Chẳng khi nào anh quên gọi tên em
Khi kỷ niệm xưa lại ùa về trong ngõ nhỏ
Nhìn thấy nhau bây giờ mặt in đầy sương gió
Nhưng vẫn không quên được ngày hai đứa thầm yêu
Nói với nhau nhiều nhưng toàn câu ngớ ngẩn
Tuổi mới lớn mà như người lẫn cẫn
Giờ gặp lại nhau lại tiếc nuối dấu yêu xưa
Đời đã trải nắng mưa và đôi chân đã bước
Tình yêu rất thực nhớ lại chiều mưa
Trải qua tháng, năm mưa vẫn cứ như xưa
Mưa hè ào ạt , mưa thu thánh thót, mưa xuân giăng giăng
Xua đi bao nỗi nhọc nhằn của tình yêu còn đọng lại
Em yêu ơi, anh vẫn còn nhớ mãi
Một lần yêu mà em mong hoài, đợi mãi cơn mưa
Xóa đi thời gian để tình yêu bị mưa làm tan biến
Gặp lại em đây anh muốn có một điều hiển hiện
Mong có một cơn mưa trái mùa dâng hiến
Đưa cả hai ta về lại tuổi yêu xưa
Dẫu thời gian có phủ lớp bụi mờ
Tình yêu và cơn mưa không bao giờ quên được
Chào thân ái người bạn tình thuở trước
Hãy nhớ về mưa và cả thời hai đứa đã yêu nhau.
Viết tại Hà Nội một chiều mưa, tặng L.N.Y
Nguyễn Quang Tình